Diệp Tử và Hướng Huy có một mối tình đầu lãng mạn trong trường đại học, hai người đã hứa hẹn sẽ nắm tay nhau đi suốt cuộc đời, nhưng cuộc đời nhiều biến động, lời thề ước đó đã không thắng nổi số mệnh. Gia đình Hướng Huy có một khoản nợ lớn ở Anh quốc, vì thay cha mẹ trả nợ, Hướng Huy phải lựa chọn giữa tình thân và tình yêu, anh đã chọn rời bỏ Diệp Tử, cách biệt cả Đai Dương. Diệp Tử không hiểu rõ sự việc, chịu đựng sự cô đơn, tuyệt vọng và đau khổ, nhưng vẫn chờ đợi sự trở về của Hướng Huy, vì Hướng Huy đã từng nói, chi ly để thêm một lần gặp mặt, cô tin vào điều đó. Nhưng cuối cùng vì một sự hiểu lầm đối với Hướng Huy mà Diệp Tử từ bỏ hoàn toàn hy vọng, đáp lại tình cảm của một người thầm yêu cô và cũng là bạn học của Hướng Huy. Bốn năm sau, Hướng Huy trở về, kể lại toàn bộ sự việc năm trước, và hy vọng có thể nối lại tình cảm trước đây. Diệp Tử đối diện với mối tình đầu và người bạn trai chuẩn bị kết hôn, cô buộc phải lựa chọn, một bên là tình cảm đã khắc cốt ghi tâm, hay là thuận theo cảm giác ấm áp hiện tại…
Trích:
Nhắm mắt vào anh nhớ tới ai nhất, mở mắt ra bên cạnh lại là ai, tình yêu mà ta nuối tiếc là sự lỡ dở không phải là tội lỗi, dành tặng cho vở kịch tình yêu của tuổi thanh xuân đang dần qua đi.
Nếu tình yêu mà một giấc mơ, khi trời sáng, anh tỉnh giấc còn em thì chưa, đường tình đã tận, đáng tiếc không phải anh, vết thương lòng đau đớn đó còn vấn vương cảm giác hạnh phúc cho mãi mãi về sau…
Tôi cứ nghĩ rằng chú chim nhỏ không bay qua được biển lớn, là bởi vì nó không có dũng khí, sau này mới biết, không phải là chim nhỏ không thể bay qua, mà là bởi vì ở bờ biển bên kia, không có ai đợi nó…
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.